Con Chim Sẻ Và Kẻ Giảo Hoạt Là Gì Ạ? Giảo Hoạt Là Gì, Nghĩa Của Từ Giảo Hoạt
Bạn đang xem: Giảo hoạt là gì
Phúc trình đề cập vấn đề quyền con người của nhiều quốc gia khác nhau, trong đó có Việt Nam.
Như thường lệ, một số nhận định, đánh giá sai lệch về tình hình nhân quyền tại Việt Nam tái diễn, trong đó có những vấn đề mà phía Mỹ gọi là “tù nhân lương tâm” và “hạn chế quyền tự do ngôn luận”. Những dẫn chứng đưa ra vẫn xoay quanh điệp khúc cũ, trong đó có những đối tượng phạm pháp bị xử phạt theo Bộ luật Hình sự vẫn được “mặc áo nhân quyền”… Với màu sắc tư duy, đánh giá như vậy, sẽ không có gì phải bàn khi cái nền cũ vẫn bám rễ có tính định kiến. Nhưng dư luận thế giới đặt câu hỏi: Việt Nam năm nay vị thế, vai trò đã khác khi là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc (2014-2016), được đông đảo các nước tín nhiệm, vì sao báo cáo, phúc trình vẫn không tiếp cận những điểm mới, tiếp tục có những đánh giá lạc lõng? Chính các quốc gia, tổ chức có chức trách trên thế giới đã thừa nhận và khẳng định sự tín nhiệm khi ủng hộ Việt Nam qua lá phiếu cũng như các ủng hộ tại phiên bảo vệ báo cáo quốc gia theo cơ chế kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ II của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc tại Geneva, Thụy Sỹ đầu tháng 2 vừa rồi. Còn nhớ, sau 48 giờ kể từ khi đoàn đại biểu Việt Nam do Thứ trưởng Ngoại giao Hà Kim Ngọc làm Trưởng đoàn trình bày báo cáo, nhóm làm việc về UPR của Hội đồng Nhân quyền LHQ tại Geneva đã thông qua báo cáo của Việt Nam với sự nhất trí cao. Đáng chú ý, nhiều thành tựu tích cực của Việt Nam đã được ghi nhận trong phiên họp lần này như: Những tiến bộ đạt được trong lĩnh vực kinh tế, xã hội; từng bước giảm tỷ lệ các hộ nghèo; tỷ lệ nhập học các trường tiểu học và trung học cao; các kế hoạch hành động quốc gia cho trẻ em (2012-2020) và bảo vệ trẻ em (2011-2015); ký kết Công ước chống tra tấn… Cần lưu ý rằng, trên nguyên tắc đối thoại, hợp tác, đối xử bình đẳng, khách quan, minh bạch, xây dựng, không đối đầu, không chọn lọc và chính trị hóa, UPR được đánh giá là cơ chế tiến bộ và tích cực. Tất cả các nước dù được coi là mạnh nhất, dù lớn tiếng nhất về nhân quyền thì vẫn phải chịu sự xem xét đánh giá, góp ý của những nước nhỏ. Điều đó cho phép những nhận định, đánh giá khách quan về quyền con người. Khi hiện thực đã được thừa nhận và ủng hộ qua lá phiếu cũng như những đánh giá khách quan, không chỉ một khu vực mà có tính phổ quát toàn cầu, thì hiện thực đó là thành tựu không chỉ có vai trò, vị trí với Việt Nam mà còn là thành tựu của tiến trình phấn đấu vì các mục tiêu nhân quyền của thế giới. Là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, tiếng nói của Việt Nam không chỉ đại diện cho vị thế của nước mình mà có sức lan tỏa, ảnh hưởng tới nhiều quốc gia, vùng, lãnh thổ khác nhau. Vì thế những đánh giá về nhân quyền đối với thành viên của Hội đồng càng phải đảm bảo tính chuẩn xác, khách quan chứ không thể lặp lại điệp khúc cũ mòn như lâu nay. Trong trao đổi với phóng viên báo chí Việt Nam tại Mỹ ngày 27-2, Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ phụ trách dân chủ, nhân quyền và lao động Uzra Zeya cho biết, Mỹ ghi nhận những tiến bộ trong nhiều lĩnh vực liên quan tới quyền con người tại Việt Nam, trong đó có tự do tôn giáo mà điển hình là sự gia tăng về số lượng các cơ sở thờ tự được đăng ký, đồng thời hoan nghênh Việt Nam ký Công ước chống tra tấn của Liên hợp quốc và tôn trọng quyền của người đồng tính.
Phúc trình đề cập vấn đề quyền con người của nhiều quốc gia khác nhau, trong đó có Việt Nam.Như thường lệ, một số nhận định, đánh giá sai lệch về tình hình nhân quyền tại Việt Nam tái diễn, trong đó có những vấn đề mà phía Mỹ gọi là “tù nhân lương tâm” và “hạn chế quyền tự do ngôn luận”. Những dẫn chứng đưa ra vẫn xoay quanh điệp khúc cũ, trong đó có những đối tượng phạm pháp bị xử phạt theo Bộ luật Hình sự vẫn được “mặc áo nhân quyền”… Với màu sắc tư duy, đánh giá như vậy, sẽ không có gì phải bàn khi cái nền cũ vẫn bám rễ có tính định kiến. Nhưng dư luận thế giới đặt câu hỏi: Việt Nam năm nay vị thế, vai trò đã khác khi là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc (2014-2016), được đông đảo các nước tín nhiệm, vì sao báo cáo, phúc trình vẫn không tiếp cận những điểm mới, tiếp tục có những đánh giá lạc lõng? Chính các quốc gia, tổ chức có chức trách trên thế giới đã thừa nhận và khẳng định sự tín nhiệm khi ủng hộ Việt Nam qua lá phiếu cũng như các ủng hộ tại phiên bảo vệ báo cáo quốc gia theo cơ chế kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ II của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc tại Geneva, Thụy Sỹ đầu tháng 2 vừa rồi. Còn nhớ, sau 48 giờ kể từ khi đoàn đại biểu Việt Nam do Thứ trưởng Ngoại giao Hà Kim Ngọc làm Trưởng đoàn trình bày báo cáo, nhóm làm việc về UPR của Hội đồng Nhân quyền LHQ tại Geneva đã thông qua báo cáo của Việt Nam với sự nhất trí cao. Đáng chú ý, nhiều thành tựu tích cực của Việt Nam đã được ghi nhận trong phiên họp lần này như: Những tiến bộ đạt được trong lĩnh vực kinh tế, xã hội; từng bước giảm tỷ lệ các hộ nghèo; tỷ lệ nhập học các trường tiểu học và trung học cao; các kế hoạch hành động quốc gia cho trẻ em (2012-2020) và bảo vệ trẻ em (2011-2015); ký kết Công ước chống tra tấn… Cần lưu ý rằng, trên nguyên tắc đối thoại, hợp tác, đối xử bình đẳng, khách quan, minh bạch, xây dựng, không đối đầu, không chọn lọc và chính trị hóa, UPR được đánh giá là cơ chế tiến bộ và tích cực. Tất cả các nước dù được coi là mạnh nhất, dù lớn tiếng nhất về nhân quyền thì vẫn phải chịu sự xem xét đánh giá, góp ý của những nước nhỏ. Điều đó cho phép những nhận định, đánh giá khách quan về quyền con người. Khi hiện thực đã được thừa nhận và ủng hộ qua lá phiếu cũng như những đánh giá khách quan, không chỉ một khu vực mà có tính phổ quát toàn cầu, thì hiện thực đó là thành tựu không chỉ có vai trò, vị trí với Việt Nam mà còn là thành tựu của tiến trình phấn đấu vì các mục tiêu nhân quyền của thế giới. Là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, tiếng nói của Việt Nam không chỉ đại diện cho vị thế của nước mình mà có sức lan tỏa, ảnh hưởng tới nhiều quốc gia, vùng, lãnh thổ khác nhau. Vì thế những đánh giá về nhân quyền đối với thành viên của Hội đồng càng phải đảm bảo tính chuẩn xác, khách quan chứ không thể lặp lại điệp khúc cũ mòn như lâu nay. Trong trao đổi với phóng viên báo chí Việt Nam tại Mỹ ngày 27-2, Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ phụ trách dân chủ, nhân quyền và lao động Uzra Zeya cho biết, Mỹ ghi nhận những tiến bộ trong nhiều lĩnh vực liên quan tới quyền con người tại Việt Nam, trong đó có tự do tôn giáo mà điển hình là sự gia tăng về số lượng các cơ sở thờ tự được đăng ký, đồng thời hoan nghênh Việt Nam ký Công ước chống tra tấn của Liên hợp quốc và tôn trọng quyền của người đồng tính.
Xem thêm: Backstory Là Gì – Ý Nghĩa Của Từ Backstory
Kể từ khi bình thường hoá quan hệ vào năm 1995 đến nay, Mỹ và Việt Nam đã tổ chức 17 phiên đối thoại về nhân quyền và trao đổi thẳng thắn về các vấn đề mà mỗi bên quan tâm. Không chỉ phía Mỹ bày tỏ những quan điểm liên quan đến vấn đề nhân quyền ở Việt Nam, mà ngay cả Việt Nam cũng nêu lên các quan ngại về tình hình nhân quyền tại Mỹ. Theo bà, phương cách tối ưu để giải quyết bất đồng giữa Mỹ và Việt Nam trong vấn đề quyền con người là thông qua đối thoại và tương tác, không chỉ giữa chính phủ hai nước mà còn cả xã hội. Trong chuyến thăm Việt Nam gần đây, Ngoại trưởng John Kerry đã có cơ hội gặp cả lãnh đạo Chính phủ và người dân Việt Nam, cũng như tham dự lễ cầu nguyện tại nhà thờ. “Sự tương tác với xã hội dân sự như vậy có ý nghĩa rất quan trọng, không chỉ trong cách tiếp cận của chúng tôi đối với Việt Nam mà còn cả trong cách tiếp cận của chúng tôi đối với vấn đề quyền con người trên toàn thế giới” – bà Zeya nói.Sau phúc trình nói trên, lại những “thông điệp mạng” lên tiếng đả kích như cái cách mà số này lâu nay vẫn làm. Chẳng hạn, Tổ chức theo dõi nhân quyền (Human Rights Watch) trước nay vẫn làm cái chức trách “chọc gậy”, vội vàng vỗ tay “ghi nhận”. Tự phong cho mình là “điều tra và đưa ra ánh sáng các vi phạm nhân quyền”, tuy nhiên, căn cứ vào hoạt động của HRW thì lâu nay tổ chức này đang đi lệch tôn chỉ, mục đích ban đầu và trở thành con rối đội lốt nhân quyền phục vụ mục đích, động cơ của chính họ. Ai cũng hiểu, nếu báo cáo, đánh giá mà dựa trên nhãn quan của những tổ chức như Human Rights Watch thì bất kỳ nơi đâu cũng chỉ là màu xám xịt.Nhắc chuyện của HRW, lại nhớ cái ngụ ngôn “kẻ giảo hoạt”. Ý rằng, có một người tính cách rất giảo hoạt đánh cược người khác rằng anh ta sẽ chứng minh được tượng thần Delphi là tượng giả. Đến ngày hẹn, người giảo hoạt cầm con chim sẻ trong tay và giấu nó vào ống tay áo ở áo khoác ngoài. Anh ta bước vào, hỏi thần rằng thứ anh ta cầm trong tay là còn sống hay đã chết. Dụng ý của gã là nếu thần nói đã chết, y sẽ lập tức mang con chim sẻ đang sống ra, còn thần nói còn sống thì y sẽ bóp chết chim sẻ rồi đưa ra. Nhưng vị thần đã kịp nhận ra quỷ kế của anh chàng đê tiện nên nói ngay: “Vật trong tay anh sống hay chết không phải phụ thuộc chính nó mà là ở cái ý đồ độc địa của anh”!Ngẫm chuyện ấy, thâm thúy sao. Khi dụng ý không tốt, thì chuyện tốt cũng bị họ biến thành xấu cả. Human Rights Watch và những cá nhân, tổ chức khác hẳn rõ điều đó. Bởi vậy, Bộ Ngoại giao Mỹ cần những nguồn thông tin đáng tin cậy chứ không nên nghe và dựa trên những đánh giá như HRW
Kể từ khi bình thường hoá quan hệ vào năm 1995 đến nay, Mỹ và Nước Ta đã tổ chức triển khai 17 phiên đối thoại về nhân quyền và trao đổi thẳng thắn về những yếu tố mà mỗi bên chăm sóc. Không chỉ phía Mỹ bày tỏ những quan điểm tương quan đến yếu tố nhân quyền ở Nước Ta, mà ngay cả Nước Ta cũng nêu lên những quan ngại về tình hình nhân quyền tại Mỹ. Theo bà, phương cách tối ưu để xử lý sự không tương đồng giữa Mỹ và Nước Ta trong yếu tố quyền con người là trải qua đối thoại và tương tác, không riêng gì giữa chính phủ nước nhà hai nước mà còn cả xã hội. Trong chuyến thăm Nước Ta gần đây, Ngoại trưởng John Kerry đã có thời cơ gặp cả chỉ huy nhà nước và dân cư Nước Ta, cũng như tham gia lễ cầu nguyện tại nhà thời thánh. “ Sự tương tác với xã hội dân sự như vậy có ý nghĩa rất quan trọng, không riêng gì trong cách tiếp cận của chúng tôi so với Nước Ta mà còn cả trong cách tiếp cận của chúng tôi so với yếu tố quyền con người trên toàn quốc tế ” – bà Zeya nói. Sau phúc trình nói trên, lại những “ thông điệp mạng ” lên tiếng đả kích như cái cách mà số này lâu nay vẫn làm. Chẳng hạn, Tổ chức theo dõi nhân quyền ( Human Rights Watch ) trước nay vẫn làm cái chức trách “ chọc gậy ”, hấp tấp vội vàng vỗ tay “ ghi nhận ”. Tự phong cho mình là ” tìm hiểu và đưa ra ánh sáng những vi phạm nhân quyền ”, tuy nhiên, địa thế căn cứ vào hoạt động giải trí của HRW thì lâu nay tổ chức triển khai này đang đi lệch tôn chỉ, mục tiêu bắt đầu và trở thành con rối đội lốt nhân quyền ship hàng mục tiêu, động cơ của chính họ. Ai cũng hiểu, nếu báo cáo giải trình, nhìn nhận mà dựa trên nhãn quan của những tổ chức triển khai như Human Rights Watch thì bất kể nơi đâu cũng chỉ là màu xám xịt. Nhắc chuyện của HRW, lại nhớ cái ngụ ngôn “ kẻ giảo hoạt ”. Ý rằng, có một người tính cách rất giảo hoạt đánh cược người khác rằng anh ta sẽ chứng tỏ được tượng thần Delphi là tượng giả. Đến ngày hẹn, người giảo hoạt cầm con chim sẻ trong tay và giấu nó vào ống tay áo ở áo khoác ngoài. Anh ta bước vào, hỏi thần rằng thứ anh ta cầm trong tay là còn sống hay đã chết. Dụng ý của gã là nếu thần nói đã chết, y sẽ lập tức mang con chim sẻ đang sống ra, còn thần nói còn sống thì y sẽ bóp chết chim sẻ rồi đưa ra. Nhưng vị thần đã kịp nhận ra quỷ kế của chàng trai đê tiện nên nói ngay : “ Vật trong tay anh sống hay chết không phải nhờ vào chính nó mà là ở cái ý đồ độc địa của anh ” ! Ngẫm chuyện ấy, thâm thúy sao. Khi dụng ý không tốt, thì chuyện tốt cũng bị họ biến thành xấu cả. Human Rights Watch và những cá thể, tổ chức triển khai khác hẳn rõ điều đó. Bởi vậy, Bộ Ngoại giao Mỹ cần những nguồn thông tin đáng đáng tin cậy chứ không nên nghe và dựa trên những nhìn nhận như HRW
Source: https://trangdahieuqua.com
Category: Làm đẹp