Binh chủng Đặc công, Quân đội nhân dân Việt Nam – Wikipedia tiếng Việt

Binh chủng Đặc công, Quân đội nhân dân Việt Nam – Wikipedia tiếng Việt

Binh chủng Đặc công là binh chủng chiến đấu đặc biệt tinh nhuệ của Quân đội nhân dân Việt Nam, do Bộ Tổng tham mưu Quân đội nhân dân Việt Nam trực tiếp quản lý và chỉ đạo. Binh chủng Đặc công có nhiệm vụ tập trung nghiên cứu, tham mưu cho Bộ Quốc phòng Việt Nam xây dựng và phát triển các lực lượng Đặc công theo hướng tinh – gọn – chất lượng cao. Đây là một lực lượng đặc biệt tinh nhuệ, quân nhân được tổ chức, trang bị và huấn luyện đặc biệt, có phương pháp tác chiến linh hoạt, táo bạo, bất ngờ, thường dùng để tập kích bất ngờ vào các mục tiêu hiểm yếu nằm sâu trong đội hình chiến đấu, bố trí chiến dịch và hậu phương của địch.

Lịch sử hình thành[sửa|sửa mã nguồn]

  • Ngày thành lập (Ngày truyền thống binh chủng): 19 tháng 3 năm 1967.
  • Tổ chức lực lượng lúc mới thành lập: 9 tiểu đoàn đặc công; Trường bổ túc cán bộ và 3 cơ quan.

Tuy ngày xây dựng chính thức là năm 1967, nhưng từ Chiến tranh Đông Dương ( 1946 – 1954 ), cách đánh ” công đồn đặc biệt quan trọng ” ở mặt trận Nam Bộ, cách đánh và tổ chức triển khai đặc công đã tăng trưởng nhanh gọn, hình thành ba loại lực lượng :

Đặc công bộ[sửa|sửa mã nguồn]

Trong Chiến tranh Đông Dương, từ sau cuộc tiến công lên Việt Bắc bị thất bại, Đệ Tứ Cộng hòa Pháp kiến thiết xây dựng hàng loạt đồn bót vây hãm chiến khu. Trước tình hình mới, bộ đội Nước Ta không hề dừng lại ở những trận tập kích, phục kích tiêu tốn, quấy rối, mà phải tiến lên hủy hoại những cứ điểm nhỏ này. Nhưng để đánh được cứ điểm thì phải dùng cách đánh giật mình ( kỳ tập ). Nếu quân Pháp phòng thủ mạnh thì phải có pháo hạng nặng ( cường tập ), mà bộ đội thì pháo quá ít, đạn pháo khan hiếm. Cuối cùng một cách đánh mới được đề xuất kiến nghị : bí hiểm đột nhập đánh giật mình, nếu bị lộ thì chuyển sang đánh bằng hỏa lực mạnh. Với cách đánh kỳ tập kết hợp với cường tập, từ thu-đông 1948 đến đầu 1950, trên mặt trận Bắc Bộ, quân Nước Ta đã hủy hoại hàng loạt đồn bốt, cứ điểm quân Pháp .

Ở chiến trường Nam Bộ, Pháp tăng quân, xây dựng hệ thống bót Delatour là sản phẩm của tướng Delatour Desmer, Tư lệnh Quân viễn chinh Pháp ở Nam Bộ. Hàng loạt đồn bót dựng lên xung quanh thị xã, thành phố và trên các đường giao thông quan trọng, nhằm bao vây, chia cắt, ngăn chặn lực lượng vũ trang Việt Minh.

Phong trào du kích tăng trưởng khắp nông thôn, thành thị, nhưng Việt Minh gặp khó khăn vất vả do chưa có giải pháp hữu hiệu và loại vũ khí có đủ sức công phá tường dày của tháp canh. Qua nhiều lần thử nghiệm thắng lợi, đặc biệt quan trọng là trận đánh đêm 18 rạng 19 tháng 3 năm 1948 hủy hoại đồn cầu Bà Kiên, đã mở ra một năng lực mới đánh địch trong vị trí cố thủ vũng chắc. Từ trong thực tiễn đánh tháp canh, Việt Minh đúc rút được kinh nghiệm tay nghề thực tiễn, làm tiền đề cho giải pháp đặc công sinh ra .Đặc công bộ lúc bấy giờ có Lữ đoàn Đặc công 113 ( 3 lần được phong Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân những năm 1975, 1979, 2000 ), Lữ đoàn Đặc công 198 ( xây dựng năm 1974, Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân năm 1976 ), Lữ đoàn Đặc công 429 .

Đặc công nước[sửa|sửa mã nguồn]

Đặc công nước là lực lượng đặc biệt quan trọng tinh nhuệ nhất, được đào tạo và giảng dạy để tiến công những tiềm năng thủy của đối phương như : bến cảng, tàu thủy, … và những tiềm năng chỉ hoàn toàn có thể xâm nhập qua đường thủy : địa thế căn cứ khác biệt, địa thế căn cứ thủy quân … Nếu đặc công bộ có lối đánh đặc biệt quan trọng thì đặc công nước càng đặc biệt quan trọng, vì đánh dưới nước khó khăn vất vả hơn nhiều so với trên bộ, trang bị vũ khí cũng độc lạ hơn. Đặc công nước ( còn gọi là đặc công thủy ) sinh ra do nhu yếu đánh vào đối tượng người tiêu dùng thủy quân của Pháp và những tiềm năng vùng sông nước, do đó Open gần như song song với đặc công bộ .Trong cuộc Chiến tranh Đông Dương, những hoạt động giải trí trên sông nước của quân Pháp chiếm một phần quan trọng trên mặt trận. Lợi dụng chủ quyền lãnh thổ Nước Ta có bờ biển dài, nhiều sông ngòi, có vùng sông ngòi chằng chịt như miền Tây Nam Bộ, quân Pháp đã sắp xếp một lực lượng thủy quân khá mạnh. Hải quân Pháp tập trung chuyên sâu vào 3 hoạt động giải trí hầu hết :

  • Dùng tàu thuyền chiến đấu hỗ trợ cho bộ binh đi càn quét.
  • Đánh phá căn cứ, ngăn chặn tiếp tế, vận chuyển của Việt Minh.
  • Dùng đường thủy để tiếp hậu cần cho quân Pháp trên đất liền.

Vì thế việc đánh Pháp trên mặt trận sông biển có ý nghĩa kế hoạch quan trọng. Ở miền Bắc Nước Ta, những vùng ven sông, ven biển khẩn trương kiến thiết xây dựng những đội săn tàu Pháp, sẵn sàng chuẩn bị đánh quân Pháp trên mặt trận sông nước .Trong Chiến dịch Hà Nam Ninh ( tháng 6 năm 1951 ), tổ đặc công nước do Nguyễn Quang Vinh ( thuộc Trung đoàn 36, Đại đoàn 308 ) chỉ huy dùng thuyền nan chở 300 kg thuốc nổ đánh chìm tàu LCD chở vũ khí của quân Pháp [ 1 ]. Đây là trận khởi đầu cho cách đánh tàu chiến trên mặt trận Bắc Bộ, tạo tiền đề cho việc nghiện cứu sử dụng đặc công đánh những tiềm năng tên sông, biển. Ở miền Nam, đầu năm 1949, đội săn tàu Long Châu Sa dùng thủy lôi tự tạo đánh chìm tàu Glycin trên sông Sài Thượng, diệt hàng trăm quân đối phương [ 1 ] .Ở vùng Rừng Sác, vào tháng 9 năm 1950, những đội đặc công được hình thành từ Trung đoàn 300, hoạt động giải trí ở vùng Nhà Bè, Thủ Thiêm xuống Cần Giờ, Soài Rạp. Lực lượng này chiến đấu rất dũng mãnh, táo bạo, được gọi là ” quân cảm tử “, diệt nhiều chỉ huy Pháp và tay sai. Như vậy trong quy trình tiến độ đầu kháng chiến, cùng với cách đánh của đặc công bộ, cách đánh của đặc công thủy cũng mở màn tăng trưởng. Dựa trên những tân tiến của quy trình nghiên cứu và điều tra nâng cấp cải tiến vũ khí, những địa phương ở Bắc Bộ và Nam Bộ đã tổ chức triển khai được một lực lượng chuyên, tinh để đánh tàu, thuyền bằng cách đánh đặc công .Trong thành tích của lực lượng đặc công rừng Sác, điển hình nổi bật là việc đánh chìm tàu vận tải đường bộ cỡ lớn USS Baton Rouge Victory giãn nước 10.000 tấn vào sáng ngày 23 tháng 8 năm 1966. Con tàu đã bị đánh chìm trên sông Ngã Bảy bởi hai quả thủy lôi, khối lượng 1.075 kg / quả. Muốn gài thủy lôi thì phải có tàu luân chuyển lớn, sử dụng cần cẩu để thả thủy lôi, đặc công rừng Sác không có những trang bị đó nên đã phát minh sáng tạo ra giải pháp : luân chuyển thủy lôi bằng ghe gỗ loại nhỏ, được ngụy trang giống như ngư dân đi buôn, khi đến nơi sẽ nhận chìm ghe để thả thủy lôi. Vụ đánh chìm USS Baton Rouge Victory đã giết chết 7 thủy thủ Mỹ, nhấn chìm hàng nghìn tấn vũ khí, sản phẩm & hàng hóa mà con tàu chở theo. [ 2 ] [ 3 ]Ngày 13 tháng 4 năm 1966, Bộ Quốc phòng Nước Ta ra quyết định hành động xây dựng Đoàn đào tạo và giảng dạy thám thính đặc công mang phiên hiệu Đoàn 126 thường trực Bộ Tư lệnh Hải quân. Đoàn trưởng được giao cho Hoàng Đắc Cót và Phạm Điệng là Chính ủy. Tháng 5 năm 1966, Bộ Tư lệnh Hải quân tổ chức triển khai Đoàn 126 thành cơ quan đoàn bộ và 12 đội chiến đấu, lực lượng Đặc công Hải quân Nước Ta đã hình thành. Cuối 1966, một lực lượng lớn của Đoàn 126 được đưa vào mặt trận Quảng Trị, Thành Phố Đà Nẵng, Qui Nhơn và Nam Bộ xâm nhập thực tiễn chiến đấu. Ngày 10 tháng 3 năm 1967, Bộ Tư lệnh Mặt trận B5 ( Mặt trận Trị – Thiên ) giao trách nhiệm cho Đoàn 126 tàn phá tàu địch ở cảng và sông từ Cửa Việt tới Đông Hà. Tàu cuốc 70 tấn của Nước Hàn bị ốp mìn nổ tung. Ngày 9/5/1967, tàu cuốc Hayda dài 71 m, rộng 12 m bị đánh chìm xuống sông Cửa Việt, tàu LST trọng tải lớn 5.000 tấn chở xe thiết giáp và vũ khí hạng nặng cũng bị đánh chìm xuống sông. Ngày 15/5/1967, 1 tàu LCU bị đánh chìm tại chỗ nằm vắt ngang sông Cửa Việt. Chỉ trong vòng 5 tháng chiến đấu, từ tháng 4 đến 9 năm 1967, riêng Đội 1 của Đoàn 126 đã tham chiến 6 trận, đánh chìm 10 tàu địch, làm hư hỏng 2 tàu khác, hủy hoại nhiều phương tiện đi lại vũ khí [ 4 ]

Trong 10 ngày hoạt động ở Cửa Việt (19 đến 29-1-1968), Đoàn 126 đã thả được 13 quả thủy lôi xuống dòng sông Cửa Việt, đánh chìm 8 tàu, phá hủy hàng nghìn tấn hàng hóa và phương tiện chiến tranh của địch, làm gián đoạn giao thông của địch ở cảng Cửa Việt nhiều ngày liền. Từ 28/2 tới 1/3/1968, trong Trận Bạch Đằng trên sông Hiếu, Đoàn 126 đánh chìm 7 tàu tiếp viện, đánh hỏng nặng 5 tàu khác của Hải quân Hoa Kỳ, tuyến tiếp viện hậu cần bằng đường thủy từ Cửa Việt – Đông Hà của quân Mỹ bị tắc nghẽn trong nhiều ngày. Cuối tháng 5 đầu tháng 6/1968, Đoàn 126 đánh chìm 3 tàu gồm: 1 tàu LST 5000 tấn, 1 tàu LCU 360 tấn và 1 tàu tuần tiễu, khiến địch buộc phải thay đổi phương thức vận tải, các tàu trọng tải lớn trên 4.000 tấn phải neo đậu ngoài biển, cách bờ từ 1 – 5 hải lý, không được vào cảng[5].

Tối ngày 6/9/1969, tại điểm xuất phát ở Cửa Tùng ( thị xã Cửa Tùng, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị ), Đoàn 126 cử tổ chiến đấu 3 người lặn tới đánh mìn tàu địch. Mỗi người mang theo ống thở, khí tài lặn, hai thủ pháo, hai lựu đạn, dao găm … riêng 2 người nhận thêm hai quả mìn rùa nặng 6,8 kg do Liên Xô sản xuất. Đây là loại vũ khí lợi hại của đặc công nước, có ghép 48 mảnh nam châm từ hình móng ngựa, có sức hút 100 kg. Khi mìn đã áp vào sườn tàu, rút chốt bảo đảm an toàn, đúng giờ sẽ nổ, nếu chưa đến giờ nổ mà bị tháo gỡ mìn cũng sẽ tự phát nổ bởi nó có ngòi chống tháo. Sau 2 ngày ẩn nấp, tổ chiến đấu đã tiếp cận tàu Mỹ, gắn mìn rùa rồi rút lui. Vài giờ sau mìn nổ, chiếc tàu vận tải đường bộ USS Noxubee trọng tải 4.000 tấn bị hư hại nặng .Trong 7 năm, từ năm 1966 – 1973, Đoàn 126 trực tiếp chiến đấu trên mặt trận Cửa Việt – Đông Hà – Quảng Trị, chiến đấu gần 400 trận, đánh chìm, đánh hỏng 372 tàu xuồng những loại của địch, nhấn chìm hàng chục vạn tấn vũ khí và phương tiện đi lại cuộc chiến tranh, tàn phá hàng ngàn binh lính địch [ 6 ]Tiểu đoàn Đặc công nước 471 – Quân khu 5 được xây dựng ngày 25-2-1971 tại Trà Bồng ( Tỉnh Quảng Ngãi ) ; sau đó chuyển ra hoạt động giải trí ở cánh Bắc Hòa Vang, thuộc Mặt trận 4 Quảng Đà, làm trách nhiệm đánh phá những tiềm năng cố định và thắt chặt của quân Mỹ – ngụy. Trong vòng 5 năm ( 4/1971 – 4/1975 ), Tiểu đoàn đã đánh 41 trận ( 29 trận dưới nước, 12 trận trên cạn ), tàn phá 800 tên địch ( trong đó có 1 số ít lính Mỹ ), đánh chìm 10 tàu vận tải đường bộ quân sự chiến lược ( gồm có 1 tàu chở dầu, 1 pháo hạm ) trọng tải 8-10 nghìn tấn, 1 hải thuyền, 1 cầu cảng Tiên Sa [ 7 ] .Trong cuộc chiến tranh chống Mỹ, Hải quân Nước Ta đã đào tạo và giảng dạy, giảng dạy, bổ trợ cho những mặt trận miền Nam hơn 5.000 cán bộ, chiến sỹ đặc công nước. Trong 7 năm chiến đấu trên mặt trận Cửa Việt – Đông Hà, đặc công Hải quân đã đánh 300 trận ; đánh chìm, đánh hỏng 336 tàu xuồng chiến đấu, tàn phá nhiều phương tiện đi lại cuộc chiến tranh, tàn phá nhiều sinh lực địch. Góp phần cùng những lực lượng trên khắp mặt trận miền Nam đánh chìm, đánh hỏng 4.473 tàu thuyền, đánh sập hàng trăm cầu và cống, vật chất Giao hàng cuộc chiến tranh, góp thêm phần cùng quân dân miền Nam vượt mặt quân địch [ 8 ] .Đặc công nước lúc bấy giờ gồm Lữ đoàn Đặc công 5 thường trực Bộ Tư lệnh Đặc công, Lữ đoàn 126 Đặc công Hải quân, quân chủng Hải quân và một số ít đơn vị chức năng thuộc những quân khu và quân đoàn .

Đặc công biệt động[sửa|sửa mã nguồn]

Do đặc thù của cuộc kháng chiến lâu dài hơn và để tương thích với mục tiêu, phương pháp hoạt động tác chiến ở thành phố, bên cạnh những lực lượng vũ trang đô thị như Tự vệ thành, Thanh niên xung phong, Quốc gia tự vệ cuộc, Công đoàn xung phong … những tổ chức triển khai quân sự chiến lược chuyên trách lần lượt sinh ra. Lực lượng này hơi khác với đặc công bộ thường thì mặc dầu trong tổ chức triển khai có rất nhiều điểm tương đương. Biệt động hầu hết chỉ hoạt động giải trí vào ban ngày và rút lui về đêm .

  • Ở Sài Gòn, 10 ban công tác thành hoạt động mạnh dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Khu trưởng Nguyễn Bình. Ở nhiều thành phố khác như Hà Nội, Hải Phòng, Huế, Đà Nẵng, các đội công tác đặc biệt và biệt động cũng khẩn trương thành lập làm nhiệm vụ tiêu diệt những phần tử đối phương nguy hiểm và phá hoại cơ sở kinh tế của đối phương. Các tổ, đội vũ trang biệt động hoạt động ngay trong lòng đối phương, từ đánh nhỏ, lẻ, tiến lên đánh biệt động đặc công táo bạo, linh hoạt. Nổi lên trong các hoạt động tại Sài Gòn là nữ sinh trường Quân chính Nguyễn Thị Lan (Lan Mê Linh) 17 tuổi đã dùng súng ngắn ám sát chủ bút báo “Phục Hưng” là Hiền Sỹ tháng 3 năm 1946 [1].
  • Đặc biệt ngày 8 tháng 6 năm 1946 ban công tác thanh đánh kho đạn của Pháp, thiêu hủy 400 tấn đạn dược, thuốc nổ, làm chết 40 lính Pháp. Đạn nổ liên lục 3 ngày đêm [1]. Đầu năm 1947, lực lượng biệt động Hải Phòng phối hợp với bộ đội địa phương tập kích sân bay Cát Bi, diệt một trung đội lính Âu Phi[1]. Năm 1948 biệt động Đà Nẵng cùng với bộ đội địa phương, công an xung phong đột nhập, tiêu diệt, trấn áp tay sai của Pháp.
  • Tại Hà Nội, đêm 18 tháng 1 năm 1950, Tiểu đoàn 108 tập kích sân bay Bạch Mai, phá hủy 20 máy bay, 32 tấn vũ khí, 600.000 lít xăng dầu…[1] Không chỉ ở những thành phố lớn, đặc công biệt động phát triển ở hầu hết thành phố, thị xã, vùng Pháp kiểm soát, trở thành một lực lượng thường xuyên đe doạ trực tiếp ngay tại cơ sở đối phương, đồng thời phối hợp với hoạt động chính trị gây cho đối phương nhiều hoang mang.

Đặc công biệt động trong những đô thị tại miền nam trước 1975 là lực lượng gần giống với ” bộ đội địa phương ” tại thành phố, nhưng có trình độ tác chiến đô thị tốt hơn. Họ phải tác chiến độc lập vì thiếu phối hợp từ những đơn vị chức năng bạn, đồng thời phải luôn nương nhờ vào phục vụ hầu cần của người dân trong thành phố, nếu không có người dân tương hỗ thì mạng lưới sẽ bị phá .

Chiến công nổi bật của đặc công biệt động là việc đánh chìm tàu USNS Card (vốn là tàu sân bay hộ tống giãn nước 15.000 tấn) vào ngày 2 tháng 5 năm 1964. Chiến sĩ đặc công Lâm Sơn Náo thuộc lực lượng đặc công Sài Gòn-Gia Định đã bí mật lặn tới tàu, đặt 2 khối chất nổ, mỗi khối gồm 40 kg TNT và 2 kg C4. Hai khối thuốc nổ được đặt cách nhau 10m, áp chặt lườn tàu làm nổ tung hông tàu. USS Card bị đắm ở độ sâu 15 m nước (độ sâu sông Sài Gòn tại cầu cảng).

Về cuối đại chiến, đặc công biệt động tách hẳn làm 2 thành phần : những tân binh thiếu kinh nghiệm tay nghề ( chiếm quá nửa là nữ ) tham gia dẫn đường cho bộ đội nòng cốt chiếm giữ nội đô ; còn những người dày dạn kinh nghiệm tay nghề được kêu gọi về địa thế căn cứ để huấn luyện và đào tạo bộ binh trở thành đặc công. Trong Chiến dịch Mùa Xuân 1975, đặc công biệt động đã đánh chiếm, giữ vững nhiều cầu và địa thế căn cứ quan trọng, bảo vệ cho những quân đoàn nòng cốt tiến công, giành thắng lợi nhanh gọn và toàn vẹn .

Đặc công biệt động hiện nay có Lữ đoàn Đặc công Biệt động 1, trước đóng ở Gia Lâm.

Trong Chiến tranh chống mỹ[sửa|sửa mã nguồn]

  • Trong Chiến Tranh Chống Mỹ, bộ đội đặc công trên các chiến trường đã đánh hàng chục nghìn trận[cần dẫn nguồn]; loại khỏi vòng chiến đấu hàng trăm nghìn quân đối phương (gồm cả Mỹ và đồng minh); tiêu diệt và đánh thiệt hại hàng trăm sở chỉ huy các cấp; phá hủy và phá hỏng hàng nghìn máy bay các loại, 1600 khẩu pháo, 30 giàn tên lửa, 9000 xe quân sự, 2,7 triệu tấn bom đạn, 600 triệu lít xăng dầu; đánh chìm, đánh hỏng 400 tàu xuồng chiến đấu.
  • Trong cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân 1968, bộ đội đặc công đã đánh đồng loạt vào những mục tiêu hiểm yếu, quan trọng của đối phương ở hầu khắp các thành phố, thị xã miền Nam, góp phần làm suy sụp tinh thần nước Mỹ, tạo bước ngoặt quyết định của chiến tranh. Trong chiến dịch này, lực lượng Biệt động Sài Gòn bị tổn thất khá nặng nề. Thứ nhất là mất nhiều cán bộ có trình độ am hiểu chiến trường và có bản lĩnh chiến đấu; số người bị tử trận, bị bắt ở các mũi tiến công khá lớn. Tổn thất thứ hai là các cơ sở nuôi giấu cán bộ tại chỗ vốn được dày công xây dựng đã bị lộ hàng loạt, quân đội Mỹ và Sài Gòn đã sát hại nhiều cộng sự thân tín của lực lượng Biệt động và gây hệ lụy cho những người liên quan trong gia đình họ.
  • Trong cuộc chiến tranh chống mỹ, đặc công tiến hành các cuộc tấn công vào các sân bay, căn cứ quân sự, của Hoa Kỳ và Việt Nam cộng hòa tại miền Nam Việt Nam. Ngoài ra, đặc công Việt Nam còn tiến hành các cuộc tấn công vào các căn cứ, sân bay quân sự của Hoa Kỳ tại Lào, Campuchia, Thái Lan:
    • Vào đêm ngày 21-22 tháng 1 năm 1971, Đội đặc công 25 và Tiểu đoàn 7 đặc công Phước Long, do đoàn trưởng Tống Viết Dương chỉ huy đã tiến hành một cuộc tập kích ngoạn mục vào căn cứ không quân Pochentong (Campuchia) của quân Lon Nol thân Mỹ. Khoảng 50 lính gác Campuchia tử trận và khoảng 300 bị thương[9], nhiều xe cơ giới, 69 máy bay (52 chiếc của không quân Lon Nol và 17 chiếc của Không quân Sài Gòn) bị phá hủy hoặc hư hại nặng trong trận này[10], trong khi phía Việt Nam chỉ tổn thất 3 người tử trận.
    • Tổng cộng phía Hoa Kỳ ghi nhận có 5 cuộc tấn công vào các sân bay quân sự Mỹ tại Thái Lan là Udorn, Ubon (3 lần) và Utapao. Theo phía Hoa Kỳ cho biết, cuộc tấn công vào Udorn gây hư hỏng nặng cho một C-141, hư hại trung bình một F-4, hư hại nhẹ cho một trực thăng HH-43. Cuộc tấn công vào Ubon phá hủy 2 máy bay C-47 và một xe tải. Tại Utapao, một B-52 bị hư hại trung bình và hai chiếc B-52 khác bị hư hại nhẹ.[11]
  • Đầu tháng 3/1968, 30 đặc công Việt Nam cùng 9 lính công binh bắt đầu đợt tấn công căn cứ radar Lima 85 của Mỹ đặt tại Lào. Căn cứ được đặt trên độ cao 1.700 mét, được bao quanh bởi các vách đá, chỉ có một con đường dốc xuống tới một bãi đáp dài 700m. Các đặc công được trang bị súng trường AK-47, súng SKS, thuốc nổ, lựu đạn và 3 ống phóng lựu. 6 giờ tối ngày 11/3, 1 đợt pháo kích hỗ trợ cho nhóm đặc công dọn mìn và mở đường đến căn cứ. Đến 9 giờ tối, các đặc công Việt Nam bắt đầu trèo lên vách đá, chia làm 5 nhóm để đồng thời tấn công từ nhiều phía. Các đặc công Việt Nam đã vào vị trí vào lúc 3 giờ sáng, tiêu diệt lính gác và trạm radar TSQ-81 bằng các ống phóng lựu. Chỉ huy căn cứ là thiếu tá Clarence Barton và nhiều nhân viên kỹ thuật của không lực Mỹ khi chạy ra đã bị đặc công Việt Nam tiêu diệt. Nhóm đặc công chỉ tổn thất 1 người trong khi đã phá hủy nhiều phương tiện chiến tranh giá trị và tiêu diệt ít nhất 42 quân địch, bao gồm lực lượng Thái Lan, người Mông và các nhân viên quân sự Mỹ. Chỉ có 6 trong 18 nhân viên CIA và phi công Mỹ tại căn cứ là sống sót, sự kiện này được Mỹ giấu kín trong suốt 3 thập kỷ[12].
  • Từ năm 1965 đến 30-4-1975, bộ đội đặc công Rừng Sác đã đánh 595 trận, diệt 6.200 quân địch; đánh chìm hoặc bắn cháy 365 tàu, xuồng chiến đấu; đánh đắm 133 tàu vận tải từ 800 đến 13.000 tấn và bắn cháy 145 tàu vận tải khác; bắn rơi 29 máy bay trực thăng; phá hủy 200 triệu lít xăng và khí đốt[3]. Đêm ngày 2 rạng ngày 3/12/1973, Đặc công rừng Sác đã có một trận đánh gây tiếng vang lớn trên thế giới với việc phá hủy tổng kho xăng dầu Nhà Bè, thiêu trụi gần 250 triệu lít nhiên liệu, 12 bồn chứa cỡ lớn, một tàu dầu của Hà Lan có trọng tải 12.000 tấn, một cơ sở lọc dầu, một cơ sở trộn nhớt và một khu chứa lương thực cũng bị phá hủy hoàn toàn, thiệt hại tổng cộng 20 triệu USD theo thời giá lúc đó. Trong 15 năm chiến đấu, tổng số hơn 1.000 chiến sĩ đặc công rừng Sác thì có đến 860 đã hy sinh (trong đó 767 người hy sinh từ năm 1966 tới 1975[13]), trong đó có 542 chiến sĩ đến nay vẫn chưa tìm thấy xác. Ngày 23/9/1973, Đoàn 10 – Trung đoàn 10 đặc công Rừng Sác được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân[14]
  • Tổng kho Long Bình khi đó là kho dự trữ chiến lược lớn nhất ngoài nước Mỹ của quân đội Hoa Kỳ, xây dựng từ giữa năm 1965 với mục đích phục vụ cho cuộc chiến ở Việt Nam, là nơi chứa hàng trăm nghìn tấn bom, đạn, vũ khí, quân trang… của Mỹ ở miền Nam Việt Nam. Kho được tổ chức phòng thủ chặt chẽ, xung quanh có từ 7 đến 12 lớp hàng rào kết hợp với việc gài mìn, có nhiều lô cốt cách nhau 30–40 m nằm cách lớp rào cuối cùng từ 40 đến 50 m, cây xanh trong khu vực bị phá sạch để không có chỗ ẩn nấp, và thường xuyên có 2.000 sĩ quan, binh lính bảo vệ ở đây. Tuy nhiên, đặc công quân Giải phóng vẫn tấn công thành công nhiều lần, gây cho địch nhiều tổn thất lớn. Tiêu biểu các trận đánh:
    • Ngày 23/6/1966, đặc công gài mìn phá hủy kho chứa 40.000 quả đạn pháo các loại. Đây là trận đánh đặc công đầu tiên của đặc công Biên Hòa.
    • 3 tháng cuối năm 1966, bộ đội đặc công U1 đã 3 lần tấn công Tổng kho, phá hủy 353.000 đạn pháo và các loại bom.
    • Đêm 3/2/1967, bộ đội đặc công U1 đột nhập đặt mìn hẹn giờ, làm nổ tung 40 dãy kho, phá hủy 800.000 quả đạn pháo. Cùng ngày, một tổ đặc công khác từ đột nhập vào sân bay quân sự Biên Hòa, đặt mìn làm nổ tung kho chứa nhiên liệu, đốt cháy 10 triệu lít xăng dầu.
    • Ngày 13/8/1972, đoàn đặc công 113 đánh khu kho 53 Long Bình. Hàng chục chiến sĩ chia làm ba mũi đột nhập đặt 108 khối thuốc nổ hẹn giờ. Vào lúc 4h sáng ngày 14/8/1972, các khối thuốc nổ nổ tung, phá huỷ 200 kho, 17 dãy nhà, thiêu huỷ 15.000 tấn bom đạn, xăng dầu.
    • Ngày 14/12/1972, đoàn đặc công 113 đột nhập vào bãi để xe ở cao điểm 50 của Tổng kho Long Bình, gài 61 quả mìn tiêu huỷ gần 200 xe quân sự.

Lãnh đạo lúc bấy giờ[sửa|sửa mã nguồn]

  • Tư lệnh: Thiếu tướng Phan Thế Ba
  • Chính ủy: Thiếu tướng Vũ Hồng Quang
  • Phó Tư lệnh – Tham mưu trưởng: Đại tá Hoàng Minh Sơn
  • Phó Tư lệnh:
  • Phó Tư lệnh: Đại tá Phạm Ngọc Vũ
  • Phó Chính ủyː Đại tá Đỗ Hoàng Nhị

Cơ quan thường trực[sửa|sửa mã nguồn]

  • Văn phòng
  • Thanh tra
  • Phòng Tài chính
  • Phòng Khoa học Quân sự
  • Phòng Thông tin KHQS
  • Phòng Điều tra hình sự
  • Phòng Cứu hộ cứu nạn
  • Phòng Kinh tế
  • Bộ Tham mưu
  • Cục Chính trị
  • Cục Hậu cần
  • Cục Kỹ thuật

Đơn vị cơ sở thường trực[sửa|sửa mã nguồn]

Tư lệnh qua những thời kỳ[sửa|sửa mã nguồn]

Chính ủy-Phó Tư lệnh chính trị qua những thời kỳ[sửa|sửa mã nguồn]

Phó Tư lệnh Binh chủng qua những thời kỳ[sửa|sửa mã nguồn]

  • 1967-1975, Cao Pha, Thiếu tướng
  • 1972-1975, Bùi Thúc Dưỡng, Thiếu tướng
  • 1979-1989, Đào Ngọc Tú, Đại tá
  • 1982-1991, Đỗ Văn Ninh, Đại tá, AHLLVTND
  • 1984-1988, Hoàng Xuân Quang, Đại tá
  • 1986-1989 Trần Duy Thị, Đại tá
  • 1994-1999, Nguyễn Văn Tình, Đại tá, Phó Đô đốc (2004), Chính ủy Quân chủng Hải quân, AHLLVTND
  • 1996-2003, Nguyễn Huy Liệu, Đại tá
  • 2003-, Phạm Ngọc Toanh, Đại tá

Danh hiệu truyền thống lịch sử[sửa|sửa mã nguồn]

“Đặc biệt tinh nhuệ, Anh dũng tuyệt vời, Mưu trí, táo bạo, Đánh hiểm thắng lớn”.[cần dẫn nguồn]

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *