Câu hỏi quan trọng: Bạn muốn mình muốn gì?
“Làm cho chúng ta hạnh phúc thì dễ hơn nhiều so với cố tỏ ra như vậy.” – La Rochefoucauld
Bạn đang đọc: Câu hỏi quan trọng: Bạn muốn mình muốn gì?
Nỗi sợ hãi lớn nhất cuộc sống tôi là sống một cuộc sống khiến chính tôi hối hận .
Rất dễ để rơi vào cái bẫy mà Proust đang nói đến và dành cả đời để theo đuổi một cách mù quáng thứ mà bạn không thật sự muốn .
Mù quáng chạy theo dục vọng biến bạn thành nô lệ của những người xung quanh, thành nô lệ của những nhà quảng cáo. Chế độ mặc định của tất cả chúng ta là liên tục đuổi theo liều dopamin sau đó .
Đây không phải một setup dễ kiểm soát và điều chỉnh, nhưng biến hóa mục tiêu của tất cả chúng ta để trở thành một con người hoàn thành xong là trọn vẹn xứng danh .
Nếu không dừng lại và tự hỏi bản thân mình muốn gì, tất cả chúng ta sẽ dành cả đời để tập trung chuyên sâu vào những tiềm năng không lành mạnh do người khác xác lập cho tất cả chúng ta. Rồi tất cả chúng ta sẽ chuyển những nhìn nhận tiêu ấy cho con cháu và một nửa yêu thương. Chúng ta củng cố chính sách mặc định nhàm chán và vô vọng này trước bất kể ai ta gặp phải .
Để có được tự do tất cả chúng ta cần có năng lượng tự tâm lý. Nếu tất cả chúng ta không đi sâu vào cốt lõi và lập trình lại mong ước và khao khát của tất cả chúng ta, thì viễn cảnh tốt đẹp nhất là bạn trở thành một nô lệ phong phú, thành công xuất sắc và nổi tiếng. Nhưng nô lệ thì vẫn là nô lệ mà thôi .
Tự hỏi bản thân bạn muốn mình muốn gì hoàn toàn có thể giúp bạn tránh khỏi mong ước những thứ không thiết yếu .
Nó sẽ giúp bạn vượt qua những cuộc khủng hoảng cục bộ hiện sinh, những sự vỡ mộng và những khủng hoảng cục bộ ham muốn khác. Nền văn hóa truyền thống tân tiến phản bội tất cả chúng ta bằng cách lập trình những mong ước đó. Nó làm ta kiệt sức đến độ tất cả chúng ta cẩn trọng với việc mong ước bất kỳ thứ gì .
Tự hỏi câu hỏi bên dưới hoàn toàn có thể khiến bạn có năng lực mong ước trở lại – tin yêu vào bản thân và tiềm năng của bạn :
Bạn muốn mình muốn gì?
Để vấn đáp thắc mắc này một cách tráng lệ, ta phải hiểu rõ câu hỏi này là gì và vì sao nó lại quan trọng .
Sau đó tất cả chúng ta sẽ xem xét hai yếu tố : những gì ta hoàn toàn có thể lại để vô hiệu bản thân khỏi những mặc định của xã hội, và mày mò đời sống của chính mình và tập trung chuyên sâu vào nó .
Bạn là những thứ bạn muốn
Xuyên suốt chiều dài lịch sử vẻ vang, chưa có tiến trình nào mà đánh đổi những gì ta có để có được những thứ ta mong ước là chuyện thuận tiện, nhưng ta đang sống trong một thời kỳ mà việc này đặc biệt quan trọng khó khăn vất vả .
Vì không có một khung văn hóa truyền thống thống nhất và kết nối nào, tất cả chúng ta có vô vàn lựa chọn – hàng triệu lối sống và niềm tin khác nhau, một buổi tiệc Búp Phê vô tận của những lựa chọn. Có hàng triệu công ty quảng cáo và nhà phát minh sáng tạo nội dung muốn giành lấy sự quan tâm của bạn, tiến công vào sự không an tâm của bạn. Áp lực chồng chéo lên nhau một cách nghiêm trọng và mọi người không chắc như đinh nên đi theo con đường nào .
Trong thời kỳ rối ren này con người không có đủ ý chí để phân loại tổng thể lựa chọn. Họ chọn những gì mặc định, những thứ làm hài lòng nhu yếu sinh học ( thức ăn, tình dục ), và những thứ mà loài người đã theo đuổi hàng ngàn năm nay ( của cải, danh vọng và quyền lực tối cao ) .
Thực ra một quá trình tựa như từng diễn ra trong quá khứ .
Triết học Khắc kỷ của người La Mã sinh ra trong thời kỳ anomie, hay còn gọi là thời kỳ “ vô chuẩn mực ”. Những cấu trúc xã hội bị phá vỡ, những quy tắc xã hội ngầm để phân loại thứ bậc dựa trên danh dự đã không còn .
Carlin Barton miêu tả trong cuốn Roman Honor ( Danh dự La Mã ) như sau : “ Vì quy tắc và điều kiện kèm theo để hướng tới chuẩn mực không còn, ngôn từ của danh dự “ nổ tung ” và nó cần được tái tạo lại. ” Hãy thử tưởng tượng những lo âu mà điều này hoàn toàn có thể gây ra so với một xã hội trong danh dự .
Những người theo phe phái Khắc kỷ sơ khai phải quay trở lại những nguyên tắc cơ bản để tò mò ra điều gì là thật sự quan trọng trong đời sống. Họ phải tự hỏi mình câu hỏi mà ta đang xem xét :
Mình muốn mình muốn gì?
Những việc mà một người La Mã hoàn toàn có thể làm để nhận được sự tôn trọng của đồng bào lúc này không còn nữa. Bước vào khoảng chừng không này là những nhà Khắc kỷ, những người đưa ra hướng dẫn làm cách nào để khuynh hướng trong quốc tế vừa vụn vỡ này .
Vì nguyên do trên, những triết gia cổ đại này hoàn toàn có thể giúp ta hiểu được mặt trái của sự hiện đại hóa và dạy ta cách để tái tạo một mạng lưới hệ thống mà ta hoàn toàn có thể tăng trưởng bản thân. Seneca đưa ra nhận định và đánh giá sau về những người không chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho thứ mình muốn vào thời của ông :
“ Nếu bạn hỏi một trong số họ khi người đó vừa bước ra khỏi nhà : “ Bạn đang đi đâu ? Bạn đang nghĩ gì ? ”, anh ta sẽ vấn đáp : “ Tôi không biết. Nhưng tôi sẽ gặp vài người và làm vài việc. ” Họ long dong không mục tiêu để tìm việc để làm, họ không làm những gì dự tính sẵn nhưng làm những gì họ vô tình phát hiện. Họ đi long dong trong rảnh rỗi và không có ý nghĩa, như kiến bò từ bụi cây này đến bụi cây khác, bò lên ngọn cây rồi lại bò xuống. Nhiều người trong tất cả chúng ta sống cuộc sống như loài sinh vật này, gọi nó là sự thảnh thơi bận rộn không hề sai. ”
Nghe khá quen thuộc đúng không ? Những yếu tố đó đã có từ lâu, nhưng tất cả chúng ta không cần phải trở thành một phần của nó .
Trong thời kỳ tôn vinh sự linh động tất cả chúng ta bị nhấn chìm bởi những điều không chắc như đinh, hệt như những năm tháng của Seneca – mọi thứ có vẻ như hỗn loạn và không ai biết được điều gì sẽ diễn ra tiếp theo. Biết rằng bạn muốn mình muốn gì, và có năng lực lập trình lại chính sách mặc định của bạn, là vô cùng quan trọng. Những điều này trọn vẹn khả thi .
Vì sao thứ bạn muốn lại quan trọng?
“Tâm trí thích kích thích và những cơ hội để được sao nhãng – đặc biệt là tâm trí của những người thích bị vắt kiệt bởi những hoạt động bận rộn. Có những vết thương thích được ve vuốt bởi bàn tay đã tạo nên nó. Chúng khát khao được chạm vào, như những vết ngứa thích được gãi. Những tâm trí đó đã trở thành những vết sẹo thích thú với việc bị làm cho trầm trọng hơn.”
– Seneca, Tranquility of Mind ( Sự yên bình của tâm lý )
Khi Jack London và vợ chuẩn bị sẵn sàng giong buồm ra biển trên một con tàu nhỏ, bạn hữu đã gọi họ là những kẻ điên rồ. Họ không hiểu vì sao London lại chuẩn bị sẵn sàng làm một điều khó khăn vất vả và nguy khốn đến vậy. Tuy nhiên so với London thì đó là “ con đường ít kháng cự nhất ” – với ông nó hiển nhiên như những người bạn chọn ở lại trên đất liền. Ông viết lại vì sao ông quyết định hành động triển khai chuyến đi :
“Từ khóa quan trọng là Tôi Thích. Nó ẩn dưới triết lý và xoay quanh nhịp đập của trái tim. Khi triết lý sống nghĩ kỹ trong một tháng và nói với anh chàng về điều anh ta phải làm, anh ta nói, ngay lập tức, “Tôi thích”, và chuyển sang làm chuyện khác…
Vì thế tôi mới làm chiếc tàu này. Tôi thích, chỉ vậy thôi.”
Mong muốn mặc định của ông ấy là phiêu lưu, cho nên vì thế mỗi chuyến phiêu lưu đều là sự lựa chọn hiển nhiên .
Mong muốn của chúng ta sẽ lựa chọn con đường mà ta ít phải phản kháng nhất,
Các nhà tâm lý học đã phát hiện rằng ý chí của con người có số lượng giới hạn. Điều này nghĩa là nếu bạn giành giật đấu tranh để làm điều đúng đắn, ở đầu cuối bạn sẽ thua .
Nếu cuộc sống của bạn là một bức tranh khung cảnh thì mong ước sẽ là mạch nước ngầm cắt ngang. Nước ( hành vi của bạn ) sẽ tự chảy theo ý muốn của nó. Nếu bạn sống một cuộc sống thụ động, những mạch nước này mang thêm trong mình áp lực đè nén của xã hội .
Tuy nhiên, bạn trọn vẹn hoàn toàn có thể biến hóa dòng chảy của những mạch nước này. Bạn hoàn toàn có thể tạo ra những đường dẫn mới chảy theo phương hướng mà bạn chọn .
Những người tráng lệ xem xét những gì họ muốn sẽ đi xa hơn hàng trăm dặm so với những người để tiếp thị quảng cáo, quảng cáo và người xung quanh dắt mũi .
Nỗ lực để tạo ra một chính sách mặc định mới sẽ giúp ích cho bạn đến tận cuối đời .
Xem tiếp phần II: Làm sao để biết bạn muốn gì và thực sự muốn nó?
Vũ | The Art of Manliness
>> CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM:
Source: https://trangdahieuqua.com
Category: Làm đẹp